Sunday, April 18, 2010




Tuổi già 1

Mùa xuân đến, nước xuôi êm ả
Cuốn tuổi đời lặng lẽ trôi theo
Hoa anh đào rụng rơi lả tả,
Đời sao giống quá đóa hoa tàn.



Tuổi già 2

Nhìn gương ta thấy hãy còn xuân
Làn da nhăn nhúm có son phấn
Tóc đầu bạc trắng sẵn thuốc tiên
Vải vóc lụa là không hề thiếu.

Nhìn ta, ai dám bảo ta già!
Thân bảy mươi, tâm còn trẻ chán!
Cuối tuần, lăng xăng bạn với bè,
Ăn nhậu vui chơi, cười hể hả.

Nhìn ta, ai dám bảo ta già!
Một ngày thêm, một ngày ân thưởng
Không lãng phí, vẫn cứ chơi đùa
Tạ ơn Trời, niềm vui được hưởng.

Nhìn ta, ai dám bảo ta già!
Mây mưa bão táp coi như pha!



Thân tặng Cụ Lý Bà và viphương
Cụ Lý

1 comment:

  1. Bài "Tuổi già 1" thì có vẻ bi quan đấy! Nhưng qua bài "Tuổi già 2" thì lại như bật vùng dậy, khiến người đọc cũng cảm thấy phấn kích lây! Đúng là già gân!
    Rất mến,
    CT

    ReplyDelete