Sunday, January 31, 2016


ƠI XUÂN MUÔN THUỞ

Cuối năm trái gió trở trời
Mai vàng rơi rụng tơi bời trước sân
Lục tuần thấm thía tấm thân
Bên tay nhức mỏi bên chân tê buồn
Trần gian gần tới cội nguồn
Dửng dưng nhìn cảnh bán buôn ồn ào
Xuân trần mòn mỏi hư hao
Xui lòng vương vấn ngọt ngào xuân thiên
Mắt chưa hề thấy nhãn tiền
Trí chưa hề tưởng vô biên vĩnh hằng…

Ơi Xuân-Muôn-Thuở hay chăng
Bên đời có kẻ khăng khăng ngóng tìm.

**********************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng



BAO GIỜ CHÚA HỠI


Hoe hoe chút nắng ngượng ngùng
Đông tàn lành lạnh thẹn thùng xuân sang
Da trời xam xám mênh mang
Lững lờ mây nhẹ lang thang đầu ngàn
Lẻ loi cánh én lạc đàn
Gió mang rạo rực rụa ràn ý thơ
Đầu cành nụ nhú như mơ
Lả lơi cánh bướm lượn lờ vấn vương
Mơ hồ xuân đến bên đường
Chút màu nhàn nhạt chút hương khẽ khàng
Tơ lòng hòa nhịp thênh thang
Rộn ràng tiết tấu dịu dàng điệu âm…

Ngân rung một nốt lặng trầm
Bao giờ Chúa hỡi vĩnh cầm xuân xanh!

*****************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng



THẦN LÀ AI VẬY

Người ta cúng quải tất niên
Lòng thành hướng vọng vô biên trọn niềm
Những van cùng vái cung khiêm
Dâng về chí thượng uy nghiêm khẩn nài…
Nhưng mà chí thượng là Ai?
Chưa từng tìm hiểu đúng sai phụng thờ!
Cả đời vẫn cứ lơ mơ
Chân co chân duỗi nửa ngờ nửa tin
Nửa tin van vái cầu xin
Nửa ngờ nên chẳng giữ gìn, lần khân
Có Thần hay chẳng có Thần
Thần là Ai vậy? Cực thân thằng người!

Con “Đường” mạc khải sáng tươi
“Sự Thật”, “Sự Sống” tuyệt mười Cha ban
Một thời nhục thể trần gian
Không còn tranh cãi luận bàn: Giê-su.

***************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

No comments:

Post a Comment