Monday, July 26, 2010

Thơ Trịnh Tây Ninh

Anh còn nợ em

Anh còn nợ em một lời an ủi
bởi khi buồn em chẳng muốn nói ra
anh vô tư nên nào đâu thấu hiểu
lại cho rằng em ủ dột, xấu xa !

Anh còn nợ em, tuổi xuân trôi nổi
đôi vai gầy nặng trĩu những lo toan
có đêm, em mơ thấy mình tức tưởi
khóc lặng thầm, nhưng chẳng dám than van

Anh còn nợ em một lời xin lỗi
tình yêu anh, sao chẳng để trong tâm?
trong khi em chắt chiu từng kỷ niệm
đã qua rồi! Ôi thuở ấy xa xăm!

Anh còn nợ em một cơn gió thổi
để trôi đi cay đắng của cuộc đời
Em trách anh? Vâng, em buồn nên trách
Bởi yêu nhiều nên trả nợ trăm năm…

Trịnh Tây Ninh.

2 comments:

  1. Chị Hân mến,
    Bài thơ "Anh còn nợ em" này có tâm trạng nhõng nhẽo, trách móc và phảng phất buồn. Nợ thì phải lo trả, nợ tình thì phải dùng tình mà trả thôi. Cứ theo như trong bài thơ này thì anh chàng nào đó nợ hơi nhiều: nợ lời an ủi, nợ tuổi xuân, nợ lời xin lỗi, còn nợ cả cơn gió thổi nữa thì làm sao trả đây...Những cái nợ này chắc phải dùng cả cuộc đởi trả cũng chưa xong! Có lẽ phải dùng cả kiếp sau để trả nợ nữa!
    Bài thơ rất nhẹ nhàng và có âm hưởng rung động lòng người. Cám ơn nhiều nhé!
    Rất mến,
    CT

    ReplyDelete
  2. Bài thơ này nhắc nhở sự vô tình của mỗi chúng ta, trong cuộc sống hàng ngày, chúng ta đã nhiều khi chưa quan tâm đủ đến người thân cận mình. Có khi vì ta đang vui mà không kể đến nỗi buồn, có khi ta chìm đắm vào nỗi buồn của ta mà không chia sẻ được niềm vui của người khác. Vậy hãy quan tâm đến nhau nhiều hơn một chút để có cơ hội an ủi và san sẻ bớt lo toan cho nhau. . .

    Vũ Thủy

    ReplyDelete