Saturday, April 30, 2016

THÁNG TƯ NGẬM NGÙI


Bốn mốt năm, ta nghe sầu khắc khoải
Cánh chim chiều soải cánh biết về đâu
Ta cúi đầu nguyện cầu cho đất nước
Mong chẳng còn cảnh ngược đãi dân đen!

Sầu chen chúc dưới rặng tre, bụi nứa
Ngửa nhìn trời ta tìm ánh bình minh
Xót xa thay, bóng quạ đã che rồi
Chỉ còn mỗi một chân trời tím ngắt!

Giọt nước mắt thương dân mình khổ sở
Bốn mốt năm tròn, lở lói những niềm đau
Thương cháu con ngu ngơ chẳng hiểu gì
Vì có kẻ mặt trơ, cả gan bôi xóa sách sử Nam.

Biển Đông ơi, đừng làm ta thất vọng
Ta tin người quật cường đang ngậm sóng
Áng mây mù nặng rớt hóa cơn mưa
Sẽ rửa trôi cho Tổ quốc trong lành!

Bốn mốt năm, ta thành tâm ngóng đợi
Sẽ có ngày thuyền cỡi sóng tự do
Mỗi cố gắng, cho ngày mai tươi sáng
Tự lòng ta, ta chẳng thẹn với lòng!
30/4/2016
              
TỔ QUỐC ƠI ! TỈNH DẬY ĐI THÔI !

Tổ Quốc tôi ơi! Hãy tỉnh dậy đi thôi
Dậy để nghe tiếng kêu cứu, vọng về từ biển cả
Để thấy Miền Trung quê tôi, trắng màu xác cá
"Quà hữu nghị bao năm, của lũ bạn Tàu".

Dậy để thấy nỗi đau của hàng triệu đồng bào
Với cảm giác, của niềm tin đánh mất
Sống trong bất an của những điều giả, thật
Gánh nặng giang sơn biết gửi gắm về ai?

Người dân nghèo quê tôi, kiên cường trước thiên tai
Nhưng chống chịu làm sao trước âm mưu tàn độc
Khi cái chết dần mòn đang ngày đêm thường trực
Thì bình an tìm thấy ở nơi đâu?!

Dậy mà xem, con cháu người, đang giẫm đạp lên nhau
Lợi ích, đồng tiền che khuất tình đồng loại
Dậy để thấy những cơn đau quằn quại
Của người dân vô tội, chịu lầm than.

Khi nỗi lo đến trong từng giấc ngủ, bữa ăn
Thì còn tâm trí hay không, để dựng xây đất nước
Khi chút an nhiên chưa một ngày có được
Thì sức lực đâu đánh đuổi bọn xâm lăng.

Dậy để thấy, một đất nước Việt Nam
Lịch sử bốn nghìn năm, ngoan cường là thế
Đang để lũ giặc Trung ngang nhiên chễm chệ
Cùng nỗi lo mất nước đến cận kề.

Làm lãnh đạo, được mấy ai, xứng đáng lời thề
Sống hết lòng vì quê hương đất nước
Những con người đủ tài và đủ đức
Đang hiếm dần trong bộ máy hôm nay.

Hướng về Miền Trung những đôi mắt xè cay
Trong nỗi lo âu, cùng trái tim quặn thắt
Khi còn bóng lũ giả nhân phương bắc
Thì nguy cơ mất nước vẫn còn nguyên.

Tg:  Phan Quang Phóng
(Một người con Xứ Nghệ yêu quê hương tha thiết)

Phạm Đức Thâm
                     

Friday, April 29, 2016

Hội Thoại cùng Nguyễn Ngọc Duy Hân

Thưa quý vị,

Tôi đã có lần giới thiệu cô Nguyễn Ngọc Duy Hân qua các slideshows mà tôi đã chuyển qua Youtube trên Channel Trần Năng Phùng, nay xin được giới thiệu 3 cuốn sách mà Duy Hân đã thực hiện. Việc này khá dễ dàng vì tôi đã đọc qua các bài thơ với bút hiệu Trịnh Tây Ninh được phổ nhạc, các chuyện ngắn, phiếm luận mà Duy Hân viết lâu nay.

Đài Truyền hình SBTN cũng vừa phỏng vấn Duy Hân, xin bấm vào xem video:
Muốn xem khoảng 400 slideshows, các bài viết, thơ nhạc, tranh vẽ, hình ảnh sinh hoạt của Duy Hân xin mời thăm trang blog:
Muốn tải về đọc 3 cuốn sách PDF xin bấm vào link:

Đã có gần 20 tác giả khác trong làng Văn Nghệ đã viết về 3 cuốn sách này. Tôi xin trích dẫn những đoạn ngắn họ đã viết (theo thứ tự abc):

Trịnh Tây Ninh - Thi sĩ ở một xó đời cô đơn với nỗi niềm rất riêng
Dễ gì tóm lại được hết những điều thi sĩ thao thức, trăn trở, suy tư, chọn lọc và tỏ bày, và cũng dễ gì ai cũng quảng đại đón nhận một thứ chân lý như một mạc khải tư cho loài thi sĩ….
Nhưng loài thi sĩ vẫn lắng nghe, tiếp nhận nguồn thần hứng rất thật và can đảm để chân lý chảy tràn trên ngòi bút nhỏ những nét lung linh huyền diệu của kiếp người tưởng như là đau khổ, vô vọng.
Xin cảm ơn một loài thi sĩ rất thần thiêng mang tên Trịnh Tây Ninh, đã gợi lên cho tôi chân lý về cuộc người: bình an, niềm vui, hy vọng, hạnh phúc phía sau bức màn đau khổ, vô vọng…
PM. Cao Huy Hoàng (Nhạc sĩ - Việt Nam)
 
Bản hòa tấu của Nhà Văn/Thi sĩ Duy Hân 
Tác Giả Duy Hân (Trịnh Tây Ninh) đã trúng giải Văn Thơ Lạc Việt năm 2013 và từ đó tôi thường bắt gặp những tác phẩm của Duy Hân-Trịnh Tây Ninh trên các diễn đàn. Ba tuần nay tôi vừa đọc qua ba tác phẩm Những Viên Sỏi Nhỏ (20 bài viết), Đất Cũ (79 Truyện ngắn) và Nỗi Niềm Riêng Ta (200 bài thơ).

1/ Những Viên Sỏi Nhỏ là những bản nhạc cung Mi buồn cho dĩ vãng một thời của tuổi trẻ, chiến tranh và tình yêu đã qua đi làm mê muội người đọc.
2/ Đất Cũ lại là những nốt Si trầm của yêu thương, tình người, quê hương và gia đình đồng loại. Quê hương bỏ lại sau lưng xa ngút ngàn còn đó với thăng trầm. Làm lệ hoen mi người lưu vong phi xứ.
3/ Tập thơ Nỗi Niềm Riêng Ta là một sự chấm phá của những bản nhạc với đâu đó có tiếng kèn Sac-so-phone dẫy dụa quằn quại đau thương và mất hút theo tiếng sáo trúc tan loãng vào không gian vô tận, rồi thoảng thột tiếng Hạ-uy-cầm đổ sóng tắt ngấm trong tiếng vọng của biển trầm buồn mang mang…
Chinh Nguyên (Chủ tịch Cơ Sở Văn Thơ Lạc Việt, USA)

Duy Hân - Đặt tên con là Việt - Nam
Khi đọc hai bài số 24, 25 viết cho hai cậu con trai Duy Việt & Duy Nam, người đọc sẽ thấy rõ tấm lòng của Duy Hân, không những qua việc dạy dỗ con mà còn bao hàm cả quê hương bằng cách đặt tên con là Việt - Nam. Tôi đã vài lần gặp hai cháu Việt - Nam và vô cùng hãnh diện khi cộng đồng mình có rất nhiều thế hệ trẻ như hai cháu.
Đặc biệt, điểm xuyết đó đây trong cả ba tác phẩm là những bức tranh, do tác giả tự vẽ lấy, đã làm tăng nét thẩm mỹ và dĩ nhiên tăng thêm giá trị của các tác phẩm. Về văn nghệ, ngoài việc góp thơ, truyện, bài viết cho các báo in địa phương và báo in lẫn báo online trên nhiều nước khác, Duy Hân - Trịnh Tây Ninh còn vẽ và làm rất nhiều slideshows ca nhạc, Thánh Ca, danh ngôn...
Đặng Hoàng Sơn (Phóng viên, thi sĩ)

Duy Hân  - Thấm thía và có chiều sâu
Tôi hân hạnh quen Duy Hân với tình văn nghệ. Bởi chúng tôi có duyên góp mặt trong tập thơ “Quê Hương Trong Hồi Ức” (với nhiều tác giả, phát hành năm 2014).

Ở trong tôi, tấm bán ảnh chụp nghiêng của Duy Hân, có nét đài trang từ thuở thiếu thời. Duy Hân trải tâm hồn mình qua những dòng văn, thơ với lời lẽ mộc mạc, chân tình, trong sáng, mượt mà và khiêm tốn… không dao to, búa lớn… Cho dù trong hoàn cảnh nào, lúc: vui, buồn, thương yêu, hờn oán … ý tình của Duy Hân cũng nhẹ nhàng, ngọt ngào, êm đềm… thấm thía và có chiều sâu! Nếu “Văn chương là phản ảnh của tâm hồn”  thì quả thật Duy Hân mặt cũng như lòng.
Trên đây là đôi dòng cảm nghĩ riêng tư của một đồng điệu! Người xưa đã nói: “Người cầm bút sở dĩ được độc giả mến mộ, phần lớn là do đức độ chớ không phải chỉ do tài năng mà được. Người cầm bút phải có 3 đức tính: Khiêm tốn, nhân cách, trọng quần chúng và bạn đọc”.
Cho nên từ trước đến nay, độc giả phê bình văn thơ vẫn là trọng tài cao quý nhất… Trong chúng ta ai cũng biết: “Tiền bạc, danh vọng, quyền lực… tất cả với ta cuối cùng cũng sẽ trở thành vô nghĩa... Có còn ý nghĩa chăng là những gì chúng ta đã tạo ra trên cõi đời nầy”.
Dư Thị Diễm Buồn (Thi sĩ, California, USA)

Duy Hân.  Một trời tâm sự
Tôi vừa nhận được 3 tác phẩm đồ sộ của Duy Hân dưới dạng PDF.  Đồ sộ không chỉ ở hình thức, bề dày của tác phẩm; mà còn ở nội dung tâm cảm của Duy Hân: dằng dặc một trời tâm sự.
Thơ Duy Hân (Trịnh Tây Ninh) dung dị, biểu tỏ tâm hồn bằng những lời thơ trong sáng, chân thành; mà tránh được không bị rơi vào lối sáo mòn, ước lệ của nguồn thi ca thời thượng, tán tụng, du dương. Dù không có yếu tố bất ngờ để làm nổi bật vóc dáng ngôn ngữ thơ, tôi thấy Duy Hân đã thành công qua những lời tâm sự thủ thỉ, chân tình. Duy Hân cũng đã từng 2 lần đoạt giải thưởng bộ môn thơ. Đó há chẳng phải là giá trị tinh thần bảo đảm cho những gì đã được viết ra?
Hơn thế nữa, Duy Hân cùng với đức lang quân là những người năng nỗ trong sinh hoạt cộng đồng, tín ngưỡng, văn học nghệ thuật liên mạng đã để lại được nhiều tiếng vang đáng kể. Một người tài năng và dấn thân thời nào cũng hiếm.  Xin chúc mừng Nguyễn Ngọc Duy Hân. Xin mời quý bạn đọc thong thả dạo chơi vườn thơ văn Duy Hân Trịnh Tây Ninh để nhìn ngắm hình ảnh thân thương của chính mình trong đó. Qua từng chặng tử sinh.
Hoàng Xuân Sơn (Thi sĩ, Văn sĩ, Ca sĩ – Quebec, Canada)

Duy Hân - Không gian xưa giờ đã là kỷ niệm
Với những câu thơ thật trong sáng, hồn nhiên và giản dị, Duy Hân cho tôi có cảm giác đắm mình vào ngày ấy, những ngày mà tuổi trẻ tôi đã đi qua với bao buồn vui đong đầy. Cám ơn Duy Hân đã cho tôi cảm xúc, chắp thêm cho tôi đôi cánh để trở thành “Công chúa và Hoàng tử” về lại không gian xưa giờ đã là kỷ niệm. Tôi có duyên may phổ nhạc hơn 10 bài thơ Trịnh Tây Ninh. Tiếng thơ là tiếng lòng, khiến tôi cũng cùng nỗi buồn man mác của tác giả với cùng một câu hỏi: "Ai mượn niềm vui, mà không đem trả?".... Riêng trường ca "Cánh Chim Ba Miền" là tiếng thơ của lòng yêu quê hương, ước mơ dân tộc thanh bình. Chúc Duy Hân luôn sáng tác với cả tấm lòng.

Kiên Thanh (Nhạc sĩ - Việt Nam)

Vài dòng ngưỡng mộ thơ văn...Trịnh Tây Ninh “Một bông vô thường”.      
Có thể nói: thơ Trịnh Tây Ninh, được nhiều nhạc sỹ: thơ phổ nhạc khá nhiều ở Hải Ngoại.
Thật vậy, mỗi lần Lbđ được đọc thơ Trịnh Tây Ninh gởi cho xem; thì hầu như đã được Nhạc Sĩ nào đó... thơ phổ nhạc rồi. Sao vậy nhỉ!?  Cùng tâm trạng chăng!!!??? Đúng như nhà thơ Lam Nguyên, Seattle, Washington, USA, nhận xét về thơ:
   "Hồn thơ là siêu Việt; Ý thơ là trang nhã; người làm thơ là trồng hoa mà là thứ hoa thơm"; người trồng hoa mà là thứ "hoa thơm" ở đây, chính là nhà thơ dễ mến, luôn chân tình với mọi người..., TRỊNH TÂY NINH, vậy!!!
Liên Bình Định (Nhạc sĩ - Seattle, USA)
          
Duy Hân, người đặt tên cho những nỗi buồn
Qua những tác phẩm của chị, đặc biệt là thơ, ta dễ dàng cảm nhận điều đó. “nỗi buồn” như vắt vẻo trên cây, đọng trên khoé mắt, đè nặng bước chân; “nỗi buồn” như giăng mắc, đan xe, len lỏi vào tận tâm can, mạch não; “nỗi buồn” như tan chảy, bời rời trong không gian…

Điều quan trọng, sau những con chữ mênh mang buồn ấy, chị muốn chuyển tải điều gì? Phải chăng là chua chát, ê chề, thất vọng? Phải chăng là buông xuôi, mặc đời, cam chịu? Không ít những bài thơ, áng văn hay và cả những bản nhạc được ưa thích đã đi vào đường cụt như thế.....
Cảm ơn chị đã đồng hành và cộng tác với Tập San Chân Lý của chúng tôi trong suốt thời gian qua.
Lm Bảo Lộc (Chủ nhiệm Toà soạn Chân Lý, Alberta, Canada)

DUY HÂN - Tình người, Tình bác ái yêu thương
Tôi đọc một số truyện ngắn, thơ, lời danh nhân ... và tôi cảm phục con người của Duy Hân.
Nơi con người tác giả, tôi thấy nổi bật tình người, tình bác ái yêu thương xuất phát từ niềm tin của một người Công Giáo.
Qua các Slideshow, tôi thấy tác giả luôn tìm cái mới trong các hình ảnh. Đó là dấu của tính nghệ sĩ sáng tác.
Qua các bài viết, bài thơ, tôi thấy tác giả luôn tìm ý mới… như bài 10 NGÓN TAY NGUYỆN CẦU mà tôi đã phổ nhạc. Mỗi ngón tay đều nêu lên một bổn phận. Tôi cảm và sáng tác nhạc được ngay.
Nói tóm lại, theo tôi, tác giả đã viết và sống những gì mà lời Chúa dạy người Công Giáo phải sống. Cám ơn Chúa đã ban cho thế gian nầy một phụ nữ đáng phục và đáng mến như vầy.
Lm Mi Trầm (Nhạc sĩ, Việt Nam)

Duy Hân - Lời trăn trở cho những mảnh đời bất hạnh
Ai đó đã kể; rằng có một du khách làm một chuyến nghỉ hè trên bãi biển. Mỗi sáng, người này thường lang thang trên bãi biển, nhặt những con sao biển bị sóng xô dạt vào bờ, và ném chúng trở lại biển khơi. Có người bản xứ ngạc nhiên hỏi:
- Mọi người đến đây để nghỉ ngơi, còn cô vất vả nhặt một vài trong số hàng ngàn, hàng vạn con sao biển bị trôi giạt. Liệu có hoài công không?
- Vâng, tôi không thể cứu tất cả con sao biển bất hạnh kia, nhưng ít ra cũng giúp được vài con tìm lại được đại dương để sống. Người du khách trả lời.
Tôi như người dân bản xứ, rất đổi ngạc nhiên khi thấy Duy Hân đêm ngày tận tuỵ góp nhặt những mẫu chuyện nhỏ của đời người Dân Việt đâu đó, như đang cố gắng nói hộ cho ai đó; rằng Tôi-Muốn-Được-Sống.
Nguyễn Thanh Toàn (Mục Sư - Nhạc sĩ – Toronto, Canada)

Trịnh Tây Ninh - Nhạc sĩ và MC "e lệ"
Càng làm việc chung với Duy Hân, tôi càng nhận thấy về sự đa tài của Trịnh Tây Ninh: Viết văn, làm thơ, làm slideshow, vẽ, kể cả làm MC giới thiệu chương trình - dù Hân luôn nói mình không có khiếu ăn nói. Ngoài cuốn Đặc San của chúng tôi ra, một số báo khác đã dùng những hình vẽ của Hân để trang điểm cho tờ báo của mình.
Một điểm lý thú mà nếu ai biết sẽ không khỏi ngạc nhiên. Đó là Trịnh Tây Ninh cũng là một nhạc sĩ, nhưng lại e lệ không dám nhận mình là nhạc sĩ. Nếu Trịnh Tây Ninh được trau dồi thêm về phương diện này, tôi tin tất cả những bài thơ của Trịnh Tây Ninh sẽ thành nhạc hết và sẽ là những tác phẩm hay. Trịnh Tây Ninh trình làng hai bài nhạc mang tựa đề “Áo Tím Hoa Vàng” và “Đơn Khúc” và nghe nói còn nữa....
Nguyễn Văn Hiển (Nhạc sĩ – Toronto, Canada)

Nàng Thơ - Cái nhìn mới vào sự việc cũ
Đọc Nguyễn Ngọc Duy Hân, chúng ta sẽ ngạc nhiên được Hân cho mình cái nhìn mới vào sự việc cũ, những cảm nghĩ lạ ở những chuyện quen. 
Ai biết Duy Hân còn được cái thú đối chiếu những tâm tình và cảm xúc của cô với người thật. Người ta sẽ ngạc-nhiên và cảm-phục Hân trong mọi sinh-họat văn-hóa đã đành mà thường còn cùng chồng và con đứng đầu trong các công-tác tranh-đấu cho Tự-do và Nhân-quyền. Dáng người thơ của Hân ở các cuộc biểu-tình và ở trên sân khấu đấu tranh luôn luôn làm chúng tôi cảm phục, hãnh diện lây nhưng lại cũng mắc cỡ cho mình. Ở trường hợp của Hân, văn quả là người.
Nguyễn Văn Thông (Nhà Văn - USA)

Về những tác phẩm của Duy Hân: Thông điệp vào đời với tình thương                                                                                                                                                                   
Nếu có thể ghép lại tất cả những bài sáng tác, những tên ca khúc thành một trường bản, rất ý vị, ẩn dụ đó đây trong xã hội loài người! Tình thương bao la của Chúa, hoa tình thương đó vút bay bổng lên tận cung trời rồi tỏa hương ngọt ngào cho cả thế gian này … Có đi tất phải tới, cái tư duy, cái mộng mơ và cái sống thực luôn gắn liền quá khứ, hiện tại, và vị lai xoay diễn! Ít nhiều qua những bài thơ đã có phảng phất hương vị Thiền trong Phật giáo…Vì ý tại mà ngôn ngoại đó ư?  “…
Thế gian mê đắm bụi trần, lòng ta vẫn mãi một bông vô thường..”
Thể hiện qua những việc làm hữu ích cho cộng đồng người Việt Hải ngoại nhiều năm, Duy Hân đã  góp công sức rất lớn. Thật khả kính đến một thục nữ tài năng đa dạng, với những đức tính tốt như vậy! Tôi trân trọng giới thiệu đến quí vị độc giả về ba tác phẩm viết đặc sắc này.
Phan Nam (Thi sĩ, Văn sĩ, Võ sĩ - Miền Đông Canada)

Trịnh Tây Ninh: Cởi mở và thân tình
Dù có lây lất trên dòng đời dâu bể, thơ Trịnh Tây Ninh vẫn dịu dàng như hoa nở, nhẹ như mây trôi. Thơ cũng có đức tính từ người.

Trịnh Tây Ninh rất tự nhiên, thoải mái, cởi mở và thân tình. Đó là lý do vì sao chữ nghĩa trong Thơ Văn của Trịnh Tây Ninh có mặt và được đông đảo giới thưởng ngoạn ưa chuộng.
Phan Ni Tấn (Nhạc sĩ, Thi sĩ)

Trịnh Tây Ninh - Tiếng nói dịu dàng của một tâm hồn đầy ắp thi ca
Trong vóc dánh mảnh mai và tiếng nói dịu dàng là một tâm hồn đầy ắp thi ca. Hãy đọc những vần thơ lục bát ngọt ngào như những câu ca dao tình tự trong “Nỗi Niềm Riêng Ta” để biết cám ơn một đất nước, một nền văn hóa, một dòng sữa mẹ Việt Nam đã sinh ra và nuôi dưỡng nên nhà thơ xuất sắc Trịnh Tây Ninh.

Trần Trung Đạo (Thi sĩ, Văn sĩ, Ca sĩ – USA)

Không gian 3 chiều của Duy Hân
Trịnh Tây Ninh hay Nguyễn Ngọc Duy Hân cũng cùng là một nhà thơ, nhà văn. Suốt cuộc đời của chị luôn đi tìm cái đẹp trong chữ nghĩa để vá lấp vào cái khập khiểng của cuộc đời. Thơ và Văn của chị luôn có chiều sâu của văn học và trí tuệ, chiều ngang của tình người và quê hương, và dĩ nhiên luôn có chiều dọc nối liền giữa trời với đất để ta dễ cảm nhận mà không còn cái khoảng cách giữa Thượng Đế và con người.
Văn Duy Tùng (Nhạc sĩ - Chủ Tịch Hội Nhạc Sĩ Công Giáo Việt Nam Hải Ngoại – USA)

Về Trịnh Tây Ninh - Nhà thơ Công Giáo
Hơn 20 năm gặp gỡ, thân tình, trao gửi cho nhau những bài thơ Đạo, đời và những truyện ngắn, thật ngắn hoặc những bài bút ký, những bài sưu tầm rất phong phú, rồi thì được xem những slideshow mà TTN đã bỏ công làm đủ thể loại, cho những người muốn đưa bản nhạc lên youtube... Bên cạnh đó những sinh hoạt cộng đoàn trong giáo xứ, trong ca đoàn và sinh hoạt Cộng Đồng khắp nơi, không lúc nào không có TTN. Tôi có thể mượn câu:” Đâu cần Duy Hân có, đâu khó có Duy Hân- Duy là phu quân của cô Hân.” Thật không ngoa.
Vậy thì chúng ta hãy cùng bước vào vườn thơ Trịnh Tây Ninh để chiêm ngắm những nụ tình sầu, những đóa hồng lung linh trước gió và khi gối đã mỏi hãy đến ngồi bên bờ suối có gió mát hiu hiu để mơ về một tình yêu bất diệt của Lòng Mẹ.
Vi Phương (Thi sĩ – Toronto, Canada)

Tấm lòng của Duy Hân - Nỗi khát khao được phụng sự cho đất nước
Tuyển tập thơ NỖI NIỀM RIÊNG TA của Trịnh Tây Ninh gồm nhiều thể loại, đặc biệt những bài thơ lục bát của chị đã điểm xuyết cho tuyển tập này một vẻ đẹp man mác chân quê, và đã làm nên cái hồn của nó.

Qua tâm tình của NHỮNG VIÊN SỎI NHỎ, Nguyễn Ngọc Duy Hân đã chia sẻ với bạn đọc những suy tư khắc khoải của một người con đất Việt sống lưu vong, đang đau đáu hướng về Tổ quốc.
ĐẤT CŨ của Trịnh Tây Ninh gồm những mẩu chuyện mang đậm tính nhân văn. Những câu chuyện trong ĐẤT CŨ còn mang tính giáo dục cao, nó nhắc nhở người đọc về những hành vi ứng xử của mỗi người trong cuộc sống hàng ngày, điều này cũng góp phần làm cho đất nước và con người mình trở nên tốt đẹp hơn.
Vũ Thủy (Nhà thơ - Việt Nam)

Duy Hân viết trên lá quốc kỳ lụa đào miền Nam Việt Nam
Ba quyển sách của Duy-Hân, nội dung ngoài kiến thức uyên bác ra, còn chuyên chở nhiều trăn trở thao thức buồn vui theo mệnh nước của mỗi chúng ta. Có thể ví von là Duy-Hân đã viết trên lá Quốc kỳ lụa đào miền Nam Việt Nam, vì qua những hình ảnh sinh hoạt cộng đồng của nhóm Duy-Hân mà tôi xem qua, luôn có bóng Cờ Vàng, cũng như văn thơ luôn thao thức như một chí sĩ - tôi thật tình quý trọng,vì văn chương có khi dũng mãnh như một binh đoàn...

Ngoài ra Duy Hân cũng tích cực giúp đỡ bằng hữu nghệ sĩ qua việc thực hiện những slideshow với những hình ảnh thích hợp, chuyên nghiệp. Cũng nên nói qua dòng nhạc châu ngọc óng mượt mà những nhạc sĩ quen với hơi thở thơ Duy-Hân (qua bút danh Trịnh Tây Ninh) đã phổ nhạc với trên 60 bài. Tôi còn chưa nói đến đến tài vẽ tranh của Duy-Hân, đặc biệt và có nét như tranh của Nguyên Khai, Lê Vĩnh Ngọc,Võ Hùng Kiệt, Nguyễn Quốc Tuấn...
Xin trân quý giới thiệu bạn vàng Duy-Hân: một nhân tài đa năng đa diện, một tấm lòng đôn hậu sốt sắng và tử tế của làng văn nghệ người Việt hải ngoại.
Vy-Hùng (Giảng viên âm nhạc – Montreal, Canada).

 





THÁNG HOA, THÁNG MẸ


 

THÁNG HOA, THÁNG MẸ

Mẹ về với hạ chói chang
Đỏ rào bông Giấy, vàng đàng hoa Sưa
Lộc Vừng trước gió lưa thưa
Ngạt ngào Sứ trắng, đung đưa Tử Đằng
Nắng vờn tím ngọn Bằng Lăng
Phượng tô lửa hạ rực hằng Tháng Hoa
Ngàn hoa bái tiến chút quà
Chút hương chút sắc trước tòa Mẹ yêu
Ngâm nga cùng tiếng kinh chiều
Vui, Thương, Mừng, Sáng, huyền siêu ngọt lời
Êm đềm như thuở à ơi
Mân Côi trầm nhịp điệu Trời thân thương
Hoa, Kinh, bàng bạc phố phường
Tháng Hoa, Tháng Mẹ, vấn vương trọn đời.

***********************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

Monday, April 18, 2016

HÀNH HƯƠNG VIẾNG CỬA THÁNH VÀ NƠI LƯU GIỮ TẤM ÁO CHÚA GIÊSU THÀNH TRIER

Là người Kitô hữu thì ai cũng muốn có dịp hành hương thăm viếng những nơi thờ phượng, đặc biệt nhất là những nơi có lưu giữ những Thánh Tích của Chúa Giêsu, vì chính Ngài là Con một Thiên Chúa đã từ trời cao xuống thế gian sinh sống, dạy dỗ và cứu chuộc cho tội lỗi của chúng ta.

Sunday, April 17, 2016

DK chứng kiến tận mắt Lòng Thương Xót của Chúa

 


ĐK kể Sơ và các Bạn nghe một trong  những  câu chuyện  DK chứng kiến tận mắt  Lòng Thương Xót của Chúa .


Chị Nguyễn Thị X. N.  một Bác sĩ VN là  Next door của DK trong 10 năm trời , trong thời ký DK ở nhà riêng đường Homeland, Southwest. 
Chị đạo Phật, tánh tình rất tốt , một nhân cách đáng phục .
Chị mồ côi từ bé. Mẹ sinh chị, bị băng huyết và qua đời . Bố mất lúc chị 5 tháng tuổi.  Người nuôi chị là bà cô nghèo, buôn bán ngoài chợ. Chị kể lại với DK rằng :" công việc của em là  trông đứa con gái út của cô em . Em nhớ vì em nhỏ quá, nên mỗi lần bế nó , người em xiêu về một bên, và chân nó thòng xuống quá đầu gối em. Cứ thế hai chị em lê thê bê nhau suốt ngày 

Chiều nào nó cũng khóc.  Em bê nó ra cổng, leo lên Ụ. Ụ là mô đất được vun cao , có nhũng khúc củi to bao quanh , để giữ đất không trụt xuống.  Có leo lên Ụ  cao, mới thấy được từ xa. Nó và em chiều nào cũng té lên té xuống  nơi Ụ này . Leo lên Ụ , thấy Bà Cô từ xa gánh gánh về , là nó hết khóc .

Không chiều nào, Cô quên mang về khúc đường đen . Cô cắn khúc đường làm hai , cho nó một nữa, em một nữa . Thì ra nó đói bụng ! 

Em lớn lên trong tình thương của bà cô quê mùa, lam lũ.  Di cư vào Nam, em ở Cư xá Thanh Quan . Không phải em giỏi đâu, chỉ vì em chăm chỉ  đèn sách ngày đêm, mà đậu Bác Sĩ Y Khoa.  Em nghèo, không nhan sắc, quanh năm chì lo học, không đi đâu, không quen biết nhiều . Ra trường,  đi làm, có duy nhất một   Dược Sĩ xin hỏi cưới , em nhận lời liền.  Sáu tháng sau đám cưới, em đã biết ngay là mình lầm - chồng em tán tỉnh theo đuổi cô bạn học của em . Nhưng em tứ cố vô thân, em cần Tình Thương, em cứ để cho có con. Một đứa con trai đầu sinh thiếu tháng. Em muốn sinh nữa . Đứa thứ hai, con gái, ra đời.  Chồng em càng ngày càng hư đốn. Hiền như em, mà chị biết không, đã có lần em tát tai ông. 

Cuối cùng, đổ vỡ. Em nuôi con một mình, nhưng bây giờ em đã có nhà lầu, xe hơi ,phòng mạch riêng , đời sống vật chất sung túc.  

30 tháng 4 , em  không kịp chạy . Vượt biên 11 lần  không thoát, em bị bắt và ở tù nhiều lần, nhiều nơi . Hết sạch vàng, tiền. Có lần bị giam trong một động đá ở Rạch Giá, ngày đêm nước lạnh ngắt luôn phủ ngập bàn chân , con gái em sốt cao, mê man, bụng sình to. Mình là Bác Sĩ, mà không cứu được con,
-vì không có thuốc- em đau đớn tột cùng, chị ơi !  May có ông Tàu già , đập vỡ mảnh ve chai, ông chích lễ cho cháu, nặn máu ra, cháu khóc to, kêu đói. 
Mọi người - trong đau khổ chung, người ta thương nhau lắm chị ạ - xúm nhau lục tìm  ai có   cơm phơi khô người nhà bới vào , góp nhau mỗi người một chút, mang ra đồi nấu cháo cho cháu ăn. Vậy mà cháu sống đó chị ! 

Em chỉ có 1 cái quần; đêm, em quấn mền, mang quần đi giặt , sáng, em dậy sớm trước mọi người, ra hàng rào lấy quần , mặc.

Lần vượt biên sau cùng, đến Cali, em quyết định qua Houston sống.    

Tất nhiên các Bạn hiểu dễ dàng :  Đông Khê quý mến và cảm phục chị X.N. 
biết bao ! 
Chỉ em gần gũi, thương nhau như chị em ruột. 
 Chị X.N. đi làm ngày 2 jobs,luôn luôn tất tả, bận bịu, tận tuỵ săn sóc  2 con.
Việc làm vất vã, nhưng chị không bao giờ nản chí. Niềm đau của chị là 
hai con... 

Chị bị Ung Thư. Hai nhà cách nhau chỉ một bức tường ( duplex) .,
Đông  Khê qua về săn sóc chị . ( Free, tất nhiên ) Chị chửa trị ở MD Anderson, đau ốm liên miên 7 năm trời . 

Một lần chị nói : " Em muốn theo đạo của chị " Đ K đáp :" Không nên vội vàng Bây giờ chị có cảm tình với tôi, chị muốn  Rửa Tội , nhưng tôi có cái Tốt của tôi, và tôi cũng có cái Xấu  của tôi , khi chị khám phá ra cái xấu của tôi, chị sẽ bỏ đạo , và  chị mang tội, tôi cũng mang tội . Chúng ta cùng cầu nguyện, 
khi nào chị thật lòng Tin Yêu Chúa , chín chắn ước muốn theo Chúa hãy Rửa Tội . " . Chị đã lảnh nhận  Phép Thánh Tẩy hai năm  trước khi qua đời .   Linh Muc Phạm Quang Hậu, khi chúc mừng chị -không báo trước,- đã hỏi chị như sau : " Bác Nga muốn nói gì với Cộng Đồng  hôm nay không ? " Chị đáp ; " Thưa Cha, nếu chị Xuân rao giảng cho con, con sẽ không theo Chúa. Con muốn nói : Cha và các Anh Chị đừng rao giảng, chỉ hành động. - just act- . Vì con thấy việc chị Xuân làm, mà con theo  Chúa.'"

Một anh trong Nhà Thờ nói với Đông Khê :" Câu nói hay quá, cháu muốn chụp hình bác này, bác Xuân nghĩ sao ?"   Đông Khê can anh " đừng , anh ơi, chị bạn tôi đau ốm gầy gò, cảm ơn anh, nhưng thôi, xin anh đừng chụp hình chị ..." Anh hiểu, gật đầu. 

Hôm nay, sau mấy chục năm trời, một bà bạn rất thân  ngày sinh viên xưa của chi  X. N. , từ xa đến tìm DK . Chị nói mục đích của chị đến thành phố này chỉ là đi thăm Mộ Chị X. N. . Chị mang theo  Information con gái chi X.N 
mà chị kiếm được ở Cali.  Thì ra cháu ở ngay Houston mà DK không biết .

DK điện thoại cho cháu . Đầu giây, tiềng cô bé ngày xưa bây giờ trưởng thành vọng lại ...Cháu nói suốt một tiếng đồng hồ , và D K , chỉ khóc...
lòng tràn ngập niềm Tri Ân Thiên Chúa . : " Bác ơi , bác khoẻ không, bác mấy chục tuổi rồi ? Con mất liên lạc với bác , con  có đến nhà cũ, họ nói bác dọn đi lâu rồi , con không biết bác ở đâu để báo tin  cho bác biết về con và anh T. con.. Anh T. con bây giờ ở San Jose, anh là Bác Sĩ Nôi Khoa . Ngày xưa anh hư bao nhiêu thỉ bây giờ anh gương mẩu bấy nhiêu . Anh làm việc nhiều, bận bịu lắm, nhưng anh hạnh phúc, có vợ, có con gái 2 tuổi đẹp lắm . Anh có 2 đam mê : thích làm việc, và rất yêu con gái, anh có nhiều nhà , có nhà ở thành phố nghĩ mát nữa.  Con cũng có gia đình , chồng con Kỷ Sư , có 3 con, con gái con 19 tuổi , mói vào Đại Học năm đầu, và 2 đứa 16 và 8 tuổi Chúng nó ngoan, không hư như anh em con hồi xưa . Ngày trước, con hư lắm, con có bao giờ nghe lời Mẹ con đâu. Hồi Mẹ con  Rửa Tội, con có tin Chúa đâu . .  Sau này , con hối hận, ăn năn, thì Mẹ con chết rồi ... Con Rửa Tội mấy năm rồi, bác à . Không ai thúc đẩy nài ép con hết . Tự ý con tìm Chúa , theo Chúa . Con sốt sắng thương Chúa thật, bác à. Con tin Chúa có thật . Chúa thay đổi con . Con đổi khác trăm phần trăm, bác à. Ngày xưa con hư, không hiểu lòng Mẹ , con làm Mẹ khổ đau. Bây giờ con muốn báo hiếu đền ơn Mẹ, con  và anh con  đều muốn và  có thể mua nhà cho Mẹ ở gần con hay đem Mẹ về ở chung, mua xe cho mẹ,  thì Mẹ không còn nữa...

DK biết chắc chị X.N. là Người Mẹ tuyệt vời . Chị nhiều lần khóc với DK  là
chị lái xe ( nhà chỉ có 1 xe )  rất xa đưa 2 con theo học trường Trung Học 
dành riêng cho Sinh viên Y Khoa  với ước mong chúng nối nghiệp Bác Sĩ của chị ....không ngờ chúng hư hỏng...

Những ngày cuiối của chị, DK đã hứa với chị là DK sẽ lo chu toàn đám tang của Chị , ( DK là Mẹ đỡ đầu của chị ) , chị gật đầu, dặn :" chị cầu nguyện cho hai cháu, chỉ có Chúa sửa đổi được chúng nó " .

Cho nên DK khóc nức nở , vì hơn ai hết, DK hiểu rằng Lòng Thương Xót Chúa đã cho Linh Hồn Chị toại nguyện ..

Chương trình của Con Gái chị X.N. là trưa mai, mọi người sẽ đi thăm Mộ Chị X.N, rồi cháu mời tất cả về nhà cháu thăm các cháu ngoại của chị X.N..
Cho nên DK xin phép vắng mặt buổi họp kỳ này. 

Bù lại, DK thân tặng Sơ và các Bạn  bức tranh sống động về Lòng Chúa Thương Xót con cái Ngài từ khi còn sống  cho  đến khi đã chết và cùng lúc
tấm gương  Lòng Mẹ Hiền hy sinh tất cả cho con .

                                                                   Đông Khê





Tuesday, April 12, 2016

VỀ NƠI XA ẤY



Đời bỗng gọi tôi về nơi xa ấy

Mong thấy lại những kỷ niệm ngày xưa

Những chiều mưa nhìn bong bóng trước hiên nhà

Những chiều tà ngắm cánh đồng xanh lúa non

Những ngày lon ton theo bố lên rừng

Những buổi sáng hừng đông, nghe sương rơi lành lạnh...

Ôi! Hạnh phúc của một thời thơ ấu

Đã nung nấu trong tôi vần thơ vụng dại

Cho hồn tôi đẹp mãi những lời ru

Lời gió thu dìu dịu trên nương rẫy

Lời cánh rừng bát ngát một màu xanh

Lời trăng thanh xao xuyến những đêm dài

Lời bè bạn nhỏ to ngoài cửa lớp...

Chớp mắt đó mà đã bốn mươi năm

Bao kỷ niệm hằn sâu trong ký ức

Tôi nhớ lại ngày đầu tiên theo bố lên nương

Sương còn đọng long lanh trên tán lá

Giọt óng ánh nay hóa già hoa mộng

Gió lộng về tiêng tiếc tuổi hồn nhiên!

Chút duyên xưa buồn vương trong đáy mắt

Chiều hắt hiu gọi nắng tắt bên thềm

Nghe êm đềm tiễn thời gian đi mãi

Trên bãi cỏ, một bông hoa thoáng nở

Có lời ru muôn thuở của màu xanh

Lời mong manh của ngọn gió hôm nào

Lời thì thào của lũ bạn bè tôi năm ấy!...





                                    11/4/2016





                                    Hoa Mặt Trời