Cottage
_ Túp Lều.
Phượng Hoàng
Từ
lúc còn hoa niên đến lúc lão niên , gia đình tôi sinh sống ở phố thị . Vì Bố
tôi mang nghiệp " ông ký " , nên ở Đất Bắc , Bố tôi làm công chức cho
Pháp , gia đình cư ngụ ở thành phố . Rồi biến cố " vượt biên " ào ạt
của trên một triệu người dân " Bắc Kỳ rau muống " , trốn chạy Việt Cộng
năm 1954 vào Nam . Bố tôi lại tiếp tục làm công chức cho chính phủ VNCH , nên
gia đình lại lập nghiệp ở Hòn Ngọc Viễn Đông Sài Gòn . _ Năm 1991 , còn lại ba
Mẹ con , Bố tôi đã Qui Tiên năm 1983 , người Chị Cả an cư với đời tận hiến ở
trong bốn bức tường của tu viện . Người chị thứ hai , " biệt vô âm tín
" trong chuyến vượt biên đường bộ năm 1979 . Hai em kế , đã định cư ở Xứ Lạnh
Tình Nồng , Canada năm 1981. Thế nên , Mẹ con tôi có cơ hội được " vượt biên
" khỏi mảnh đất chữ S , bằng đường hàng không. Lần này , trốn thoát vĩnh
viễn một chế độ mà theo Ông Lê Diễn Đức , trước đây đã là " cháu ngoan Bác
Hồ " , nhưng khi sinh sống và làm việc ở Ba Lan , chứng kiến cuộc sống
" thay da đổi thịt " của một Ba Lan Cộng Sản với Ba Lan Dân Chủ , Tự
Do . Ông đã Sáng Mắt với đôi mắt mở to để nêu lên nhận định rằng :" Ông Hồ
Chí Minh và Đảng , từ lúc cầm quyền đến nay , đã biến đất nước thành một phòng
thực nghiệm vĩ đại của Phản Xạ Có Điều Kiện . Hàng chục triệu người Việt đã ,
đang và tiếp tục trở thành những Con Chó Của Pavlov . Các chế độ Cộng Sản đạt mức
siêu đẳng về chuyện nuôi trồng con người theo ý đồ của mình !" _Đặt chân đến
Canada , tôi lại cũng cư ngụ ở thành phố với gia đình Nga ( em út ) , từ
Vancouver , tỉnh bang phía Tây ven Thái Bình Dương , đến Mississauga , và bây
chừ Toronto , thành phố sát cạnh với một trong Ngũ Đại Hồ Bắc Mỹ , thuộc tỉnh
bang Ontario , phía Đông của giải đất dài rộng mênh mông , với cả 10 ngàn cái hồ
lớn nhỏ này ._ Cũng vì cuộc sống quanh quẩn giữa nơi đô hội , tôi ít có dịp
sống giữa đồng nội . Tôi nhớ mãi về một kỷ niệm thuở vào đời , khi lần đầu tiên
, tôi rời Sài Gòn và được đi ngang qua cảnh đồng quê . Tôi được trường Cao
Đẳng Sư Phạm Tiền Giang gọi nhập học .Sở dĩ , tôi ở Sài Gòn mà lại phải về trường
CĐSP Mỹ Tho để học hành , vì tháng 4 năm 1975 , tôi là cô nữ sinh lớp đệ nhất ở
trường trung học Lê Bảo Tịnh , do các Cha gốc Thanh Hóa thành lập . Đang miệt
mài với sách vở để chuẩn bị cho kỳ thi tú tài hai , vào khoảng tháng sáu .
Nhưng cơn bão thời cuộc ập đến ! tôi trở thành học sinh của mái trường Xã Hội
Chủ Nghĩa , bắt đầu phải nhồi nhét vào bộ nhớ của trí não về " văn -thơ
" của Bác và Đảng , để dự khóa thi Tốt Nghiệp Trung Học đầu tiên của học
sinh lớp 12 toàn Miền Nam dưới chế độ Cộng Sản Việt Nam . Sau đó , tôi nộp đơn
thi vào đại học nha khoa . Thuở ấy , trong tờ đơn dự thi vào bất kỳ đại học nào
, họ cho thí sinh điền thêm vào " hai chọn lựa " , để nếu rớt đại học
, họ căn cứ vào số điểm thi , sẽ chuyển thí sinh xuống chọn lựa một hoặc hai .
Nên tôi điền vào chọn lựa một là Cao Đẳng Sư Phạm và chọn lựa hai là Trung Học
Sư Phạm ._Tôi " trượt vỏ chuối " nha khoa ! lý lịch dòng họ ba đời
(phải kê khai từ ông bà nội ngoại trở xuống )của gia đình không có " con
ông cháu cha " , không có công với cách mạng . Lại còn thêm " cái tội
" ngụy quyền , vì người chị thứ ba là Chủ Sự phòng nhập cảnh , Bộ Nội
Vụ của chế độ cũ , nên tôi không được học ở Sài Gòn , mà bị tống khứ tuốt
luốt xuống Tiền Giang . Nhưng cũng còn may , chứ sau này tôi được biết một số
thí sinh cùng thi đại học khóa đầu tiên với tôi , bị " lưu đày " xuống
tận Cà Mau ! _Bố tôi không dám để đứa gái đầu tiên trong gia đình đi xa nhà một
mình , nhất là không có một người thân quen nào ở thành phố sắp đến .
Nên hai Bố con cùng đi chuyến xe đò từ Bến Xe Xa Cảng Miền Tây , Chợ Lớn về Mỹ
Tho ._ Tôi vốn là kẻ thích ngắm cảnh trên đường đi , nên mua được hai cái vé
" chợ đen " rồi , Bố con tôi vội lên xe , tôi tìm một chỗ ngồi sát với
thành xe , ở dãy ghế giữa , Bố ngồi bên cạnh . Khi xe đi ngang qua một đoạn đường
dài tới Tân An , hai bên là cánh đồng lúa ngả nghiêng theo gió chiều . Tôi
thích thú ngắm nhìn , nhưng không biết đó là lúa , mà cứ nghĩ đó là đồng cỏ ,
nên quay sang hỏi :" Bố ơi , sao ở đây người ta trồng cỏ nhiều thế ? mà cỏ
ở đây tốt thật , cao lớn , chứ không thấp lè tè sát mặt đất như Sài Gòn "
Bố nhoẻn cười , nhẫn nại nghe tôi nói xong , mới
thong thả trả lời :" Lúa đấy , ai mà lại mất công trồng cỏ thẳng cánh cò
bay như thế ! Miền Tây là vựa lúa nuôi sống người dân Nam Bộ đấy ."_ Nghe
câu giải nghĩa của Bố , tôi bật cười cho câu hỏi ngây ngô của cô sinh viên tập
tễnh vào đời !_ Trong lúc băng qua cánh đồng lúa bạt ngàn ấy , tôi thấy tít tắp
phía xa , có những mái nhà tranh lụp xụp , lấp ló giữa vườn cây cao . Rồi khi
ra trường , tôi được phân công về dạy học ở một trường Phổ Thông Cơ Sở Nhị Quí
, Cai Lậy . Phía sau trường là một khung cảnh nên thơ , với cánh đống lúa ngút
ngàn , phía chân trời xa xa , ẩn hiện những túp lều tranh ._ Đó là hình ảnh
mà tôi lưu giữ trong ký ức về túp lều ở quê nhà .
Sau 22 năm định cư ở một quốc gia tiên tiến như Canada , tôi
không hình dung được " túp lều " ở xứ sở văn minh như thế nào cả ! _
Thế nên , cuối tuần tháng năm vừa qua , Nga rủ tôi đi Cottage , rồi Linh ,
chủ nhân cottage cũng lên tiếng mời . Tôi nể vì tấm lòng nhiệt tình của
Linh , nên nhận lời , nhất là lời nhắn gửi của Linh với cô em út :" chị
nói với chị Phượng , không được quịt lời hứa với em đó !" _ Chiều thứ sáu
24/5 , tôi khăn gói về nhà Nga , trời nắng đẹp nhưng cũng lạnh vì gió mạnh .
Tôi theo Nga ra vườn thượng uyển phía trước , phía sau và bên hông nhà , với đủ
loại hoa khoe sắc , nào là anh đào trắng , hồng , ngay góc sidewalk , rồi tulip
, hoa hồng nhiều sắc màu . Nga yêu thích làm vườn và có " greenthumb
" , nên láng giềng ai ai cũng tấm tắc khen khu vườn của Nga đẹp nhất khu
xóm . Hai chị em loanh quanh ngoài vườn cả tiếng đồng hồ , tôi đứng khoanh tay
trong cái se lạnh của gió chiều hiu hiu , dòm Nga lom khom vun xới , bón phân từ
cụm hoa này đến cụm hoa kia ...Rồi ăn tối , ngủ đêm ..._ Sáng thứ bẩy , gần 8
AM , Nga Phúc và tôi bắt đầu chuyến xuất hành về đồng nội . Đường đi cũng khá
xa , khoảng tiếng rưỡi lái xe . Khi ra khỏi phố thị , như đi giữa khu rừng , đồng
ruộng bát ngát . Rồi đến con đường nhỏ dẫn vào khu Cottages , cạnh một con sông
rộng , dài . Oh ! cottage ở xứ này , khác hẳn với cottage xứ mình ! tôi ngoẻn
cười nói với mình như vậy ! _ Nếu gọi là túp lều , căn lều ở đây sang đẹp như
khu vi -la . Lều của chàng Linh hai tầng ; tầng dưới gồm nhà bếp , nhà vệ
sinh và phòng khách rộng rãi với bộ sô- pha bằng da thứ thiệt . Tầng trên là ba
phòng ngủ và phòng tắm . Chàng Linh cũng như hai người em , đều tốt nghiệp đại
học , có " job thơm " , lương cao , nhưng chủ trương " độc thân
vui tính " suốt kiếp , không lập gia đình , nên có tiền thặng dư rủng rỉnh
, mua khu đất rộng cả mẫu, bên rừng , bên sông , với căn lều ở giữa . Rồi lại tậu
thêm một căn nhà nghỉ mát ở Florida và Việt Nam , để xả hơi thư thái trong những
khi không " đi cày " . Căn lều của Linh thơ mộng lắm , bên trái là
khu rừng , bên phải , cách một lối đi , là căn lều hàng xóm . Phía sau là bao
lơn gỗ , hướng ra dòng sông . Đi xuống dốc thoai thoải sát bờ nước , là cầu tàu
gỗ , dẫn ra xa lòng sông . Phía bờ sông bên kia là một hòn đảo với rừng cây
xanh um , nhìn xa xa , thấy có những chiếc ca-nô đậu bên bờ sông . Phong cảnh
chung quanh chỉ là mây nước , núi rừng , rất thanh bình , tịch mịch . Đứng trên
bao lơn hay cầu tàu , ngắm nhìn trời chiều tỏa nắng xuống dòng sông , lấp lóa nắng
vàng lung linh , tỏa sáng khắp mặt nước , rồi lặng nghe tiếng sóng vỗ bờ . Nước
sông rất trong , nhìn thấy cả lớp đá bên dưới , với những con cá to khoảng 2 ký
, bơi tung tăng . Bên cạnh căn lều , có một căn nhà nhỏ để dụng cụ làm vườn
và hai chiếc ca-nô đậu sau sân . Phía trước nhà , là một bờ dốc dẫn
lên con đường nhỏ để xe hơi của khoảng 10 gia đình trong khu lều di chuyển
. Bên cạnh con đường là khu rừng .
Tôi rủ Nga và Lệ ( em gái Linh ) đi dạo
xuyên suốt con đường này , từ căn lều đầu tiên của Linh , đến căn cuối cùng dẫn
vào khu rừng , vắng lặng không tiếng động , ngoại trừ tiếng chim ríu rít và tiếng
lá xào xạc bên rừng . Nhìn xuống một căn lều , thấy có một cặp vợ chồng già ,
ngồi trên hai chiếc ghế sát cạnh nhau , hướng nhìn ra dòng sông . Ông Cụ choàng
cánh tay trên vai Cụ Bà , cả hai đang thủ thỉ chuyện trò . Nhìn cảnh tình tứ thọ
mộng ấy , Lệ nói với hai chị em :" mấy chị coi , đúng là một túp lều
với hai trái tim vàng . Vợ chồng già mà lãng mạn chưa !" _ Cả ba cùng cười
, chia vui với Tình Già ! _ Quả thực , thiên đường là đây cho đôi uyên ương
trong cuộc tình cuối đời ! _Thế nên , có những người láng giềng của Linh , sinh
sống cả gia đình tại khu rừng này , chừ không chỉ là căn lều nghỉ ngơi , thư
giãn ít ngày , để thoát khỏi bầu khí ồn ào nhộn nhịp của phố thị trong đời sống
" chạy theo kim đồng hồ " thường ngày ._ Ngắm nhìn thiên nhiên đã con
mắt , cả Xóm Nhà Lá ( tên gọi nhóm bạn thân quen của Nga Phúc cùng đi Cottage )
được Phúc nướng thịt trên lò gas bên góc bao lơn , rồi cùng đánh chén bữa ăn
ngoài trời , bên dòng sông mát rượi . Sau đó kéo nhau vào gian nhà bếp , kẻ đứng
, người ngồi , tán gẫu , rồi từng tràng cười tung tóe ha hả vì những câu chuyện
mang hơi hướm Hồ Xuân Hương ! _ Đó là một ngày dã ngoại đầu tiên của tôi ở Xứ
Ca-na-điên , để tôi được biết thế nào là Túp Lều ở đất nước văn minh ! _ Thây
ba anh em Linh , chọn Đường Đi Một Mình trong đời sống cuộc thế , để Enjoy cuộc
đời theo sở thích . Như rứa , không biết Khôn hay Dại , như câu thơ
:" Ta dại , ta tìm nơi vắng vẻ . Người khôn , người đến chốn lao xao
". Trong khi đó , có một Nhà Văn lại cảm thán rằng :" Tôi sẵn sàng
đánh đổi tất cả sự nghiệp của tôi , để có được một người phụ nữ , mỗi buổi chiều
bên mâm cơm , đợi chờ tôi trở về !" _ Có lẽ , Hạnh Phúc hay Khổ Đau . Khôn
hay Dại , không tùy thuộc đường đời chúng ta bước đi . Nhưng như một tác giả đã
nói :" Có lý tưởng , làm cho cuộc đời được mở bung ra một vùng trời tự do
bát ngát . Tất cả bỗng trở thành cơ hội : nghề nghiệp thành cơ hội phục vụ
, cám dỗ thành cơ hội chứng minh tình yêu đích thực , niềm vui thành cơ hội tạ ơn
, đau khổ thành cơ hội trở nên gần gũi...Gian nan bỗng nhẹ tựa mây trời . Trần
gian hóa nên Thiên Đàng ".