Friday, April 30, 2010

ĐỐI ẨM

Chúa ơi, Chúa có đấy không?
Hồn con đây như ấm trà đã nhạt. . .
                   ! ! !
Ta, Ta đang ở bên con!
Ta tặng cho con hương trà mới cất
Con hãy tỏa hương thơm nồng nàn!
Qua những lần đối ẩm
Với tách trà bốc khói
Hồn con lại ấm phải không nào?

Lạy Chúa, nếu Chúa ở với con
Con nguyện là ấm trà nghi ngút khói!


8/2/2009 VŨ THỦY



Audio ĐỐI ẨM

Thursday, April 29, 2010

Wednesday, April 28, 2010

MỘNG DU - Nhạc Phạm Duy 


Thực hiện slideshow: Chị Hân

Sinh Nhật 40.












Sinh nhật 40

Chúc mừng em gái mới bốn mươi!
Hoa xuân vẫn nở lúc em cười!
Tình yêu thắm sắc như ngày cưới!
Đường đời thăng tiến mãi xinh tươi!

Bốn mươi mới là lúc khởi đầu,
Công danh sự nghiệp mạnh tiến mau,
Tinh thần sung mãn em phấn đấu,
Khó nhọc gian nan sá chi đâu!

Xin Chúa ban ơn đức tràn đầy!
An vui hạnh phúc ngày Birthday!
Tương lai thẳng tiến em vững bước!
Gia đình êm ấm trong tầm tay!



A/C Cao Thanh mến chúc.





Tuesday, April 27, 2010




  SAO ANH LÀ

 
Sao anh là tu sĩ
  Em lỡ đặt tình si
  Anh dâng mình cho Chúa
  Tình em có còn gì?


  Hồi tưởng lại những khi
  Anh khen em nhu mì
  Luôn quan tâm chăm sóc
  Em dệt mộng vu quy!


  Tình yêu tuổi xuân thì
  Em nào có nghĩ chi
  Tưởng tình ta bền vững
  Nào ngờ lại biệt ly!


  Ôi tình chẳng còn chi
  Em dám đâu nài nỉ
  Sầu buồn lòng tan nát!
  Nhưng tình mãi khắc ghi


  viphương 2010

(Hoa đào trong vườn nhà anh chị Khuê Diệp - April 25/2010)
HOA ANH ĐÀO

Hoa anh đào chớm nở
Một khung trời mộng mơ
Yêu em từng hơi thở
Vòng tay anh đang chờ!

Hoa anh đào chớm nở
Mời gọi khách tình thơ
Môi em hồng sắc thắm
Nụ hôn..em mong chờ!

Hoa anh đào chớm nở
Rèm mi em khép hờ
Nhẹ nhẹ hôn lên mắt
Tim hồng rộn tiếng thơ!

Ngắm hoa đào chớm nở
Em đẹp như bài thơ
Trắng, hồng, em khoe sắc
Tim anh bỗng dại khờ!


viphương 2010

Sunday, April 25, 2010

Người Yêu Đi Tu.

 










Người Yêu Đi Tu


Người tôi yêu mến mới trăng tròn,
Tóc huyền buông thả bờ vai thon,
Hồn thơ trinh trắng như giấy mới,
Tình đầu tha thiết mãi sắt son.

Một hôm em viết lá thư tình,
Nghiêng gầy duyên dáng nét chữ xinh:
“Tạm biệt anh nhé! Em theo Chúa!

Đường tu thánh hiến trọn tiết trinh.”


Gặp em bên ngõ dưới trăng mờ,
Ngập ngừng em nói nhẹ như tơ:
“Mai em đi rồi, xin anh nhớ,
Tình mình xin hãy vào cõi mơ.”

Dù thương hay nhớ cũng thế thôi,
Giờ em yêu dấu đã xa rồi,

Tình đầu lưu luyến xin dâng Chúa,
Nơi Ngài con nào thấy đơn côi!
                            
 

Cao Thanh.



Thursday, April 22, 2010




































Sáng thân mến,

Chị không ngờ Sáng đã đưa bài thơ ĐỨNG BÊN EM lên blog nhanh thế! Nếu em có thể thêm vào đó nguồn gốc của bài thơ thì nó mới thực sự có ý nghĩa.


Thật ra bài thơ này chị đặt tên cho nó là DÙ BƯỚC ĐI TRONG THUNG LŨNG TỐI. . . để nguyên dấu chấm lửng Sáng ạ.

Vào ngày 20/1/2008, chị đến dự cuộc họp mặt của các thành viên Đồng Xanh Thơ (một webpage trên website Dũng Lạc) tại tòa tổng Giám Mục Phan Thiết. Cuộc họp mặt đó có khoảng 100 người, trong đó nhiều người là linh mục, tu sĩ có cả Đức Ông Xuân Ly Băng, nhà thơ trăng thập Tự, nhà thơ Lê Đình Bảng. . . là những thi sĩ có tên tuổi. Chị là người mù duy nhất nên tự nhiên chắc có nhiều người để ý. Hôm đó có vài anh chị thi sĩ đã tiếp xúc thân mật với chị. Mấy ngày sau khi trở về nhà, bất ngờ chị nhận được forward của nhạc sĩ Cao Huy Hoàng cũng là một thi sĩ, người phụ trách Đồng Xanh Thơ gởi cho chị bài thơ ĐỨNG BÊN EM 

 Đọc xong bài thơ, chị rất xúc động vì hiểu rằng tác giả bài thơ đã âm thầm theo dõi và suy nghĩ nhiều về mình. Anh Hồ Văn Nhu đã viết bài thơ với một cấu trúc khác thường, để cảm ơn tấm chân tình của anh ấy, chị đã cố viết một bài thơ theo đúng cấu trúc của anh và chủ định đối nghĩa, đối từ. Khó là làm sao để bài thơ vừa có ý nghĩa, vừa mang tâm tình cảm tạ. Khi phác thảo xong bài thơ, chị đọc lại và thấy chẳng ra làm sao cả, nhưng cố gắng sửa nó trong lòng lại nghĩ làm sao để anh Nhu hiểu rằng mình đã từ lâu vui vẻ chấp nhận cuộc sống mù lòa với sự dìu dắt của Chúa. Nhưng thật không ngờ, sau khi sửa xong chị thấy rất kỳ diệu như là Chúa đã cầm tay chị viết. Vì trong bài thơ vừa có ý cảm tạ Thiên Chúa, vừa mang đặc tính của Thánh Thi thời Cựu ước, điều chị mong ước từ lâu mà chưa làm được. . . Hoàn chỉnh bài thơ xong, chị đã cố gắng trình bày theo lối song song, nhưng không biết nhìn nó ra sao? và nó gây ấn tượng gì cho người đọc? Một điều khá đặc biệt là cũng từ sau bài thơ này chị đã viết ra bút ký THEO NGÀI VÀO LỐI THƠ.

Tất cả, chị kể lại để Sáng biết rằng tại sao chị thường nói Chúa cầm tay tôi viết. . .
 
Vũ Thủy



EM ĐI RỒI!

Em đi rồi! Cả vùng trời tan biến!
Cuốn trôi đi, bao vỡ-vụn của tim anh,
Ngôi nhà xưa, giờ trống vắng lặng tanh,
Căn phòng ngủ, phủ lên màu tang trắng.
Những con phố, những nẽo đường quạnh vắng,
Giữa phồn hoa, những tưởng chốn sơn-khê,
Vầng trăng xưa, nay đã khuyết lời thề,
Nụ hôn ấm, chỉ còn trong kỷ-niệm.
Gửi theo gió, lời vọng kêu tắt lịm,
Tìm trong mưa, bóng dáng của em yêu,
“Đập gương xưa”, mong tìm nét yêu kiều, (*)
“Ủ chăn gối”, giữ làn hương hơi ấm. (*)
Lòng khắc-khoải, một tình yêu nồng thắm,
Nghĩa thủy-chung, nơi kiếp sống mong-manh,
Đời tha-hương, mơ mái ấm an-lành,
Dù tim-vỡ, (vẫn) mong em …ngày trở lại …


Quốc-Khánh
(April 16th, 2010)
________________________________________________________
(*) Chú-thích:
K’ đã mượn 2 ý tưởng “Đập gương xưa” và “Ủ chăn gối” trong tác-phẩm văn-học nổi-tiếng “Cung Oán Ngâm Khúc” của thi-hào Ôn Như Hầu - Nguyễn Gia Thiều (viết vào thế kỷ thứ 18)

Wednesday, April 21, 2010













*Cao Thanh xin giới thiệu đến quý anh chị một bài viết của Vũ Thủy, như một tâm sự huyền nhiệm về việc Chúa đã dẫn dắt vào "LỐI THƠ" .



THEO NGÀI VÀO LỐI THƠ

Lúc còn đang học lớp năm, tôi đã võ vẽ viết những bài thơ lục bát. Dần dần lớn lên tôi thích viết những bài thơ tự do hơn, và đã viết về đủ thứ trên đời. Khoảng thời gian đó, tôi chẳng CÓ DỊP nghiên cứu học làm thơ và cũng chẳng được đọc nhiều thơ cho lắm, tôi làm thơ CHỈ LÀ để trút những tâm sự và nỗi niềm riêng tư của mình. Thường là tôi viết vào một mẩu giấy vớ vẩn nào đấy rồi tự mình đọc CHO MÌNH NGHE. Thỉnh thoảng, trong giờ học tôi đã bỏ ngoài tai tiếng giảng bài của thầy cô, lén viết những khổ thơ chợt xuất hiện trong đầu vào một mảnh giấy nhỏ rồi quăng mẩu giấy đó cho một người bạn cũng thích làm thơ như tôi. Rồi thì những mảnh giấy ấy cũng rơi vào lãng quên và chẳng còn lại chút vết tích gì.
Lần sinh nhật thứ 23 của tôi, một người bạn trai tặng cho tôi một cuốn sổ tay nhỏ, trong đó anh vẽ những bức tranh với chủ đề xuân, hạ, thu, đông bằng màu nước để trang trí cho cuốn sổ. Tôi rất thích món quà sinh nhật này và thay vì viết những bài thơ tình của mình vào những mẩu giấy, tôi đã ghi chép cẩn thận vào cuốn sổ ấy. Đó là lần đầu tiên tôi có một tập thơ hẳn hòi, mấy người bạn tôi thường cho là thơ tình của tôi qúa lãng mạn, bốc lửa và thậm chí còn hơi sex nữa. . .
Đôi mắt tôi mờ dần rồi mù hẳn, những bài thơ của tôi cũng lưu lạc đâu mất. Tôi đã ngưng việc làm thơ cho đến khi tôi biết sử dụng computer vào giữa năm 2002; khoảng thời gian này, tôi thường viết về những đề tài như hồi tưởng, hòa bình, thiên nhiên và những bức xúc về thời cuộc. Đó là những suy tư vụn vặt của tôi, đôi khi là những bức bối về cuộc sống đầy rẫy những bất trắc. Bài thơ đầu tiên tôi viết có sự hiện diện của Thượng đế là bài "Cô gái mù với ly cafe trắng". Và phải đến hơn 3 năm sau tôi mới lại viết được một bài có nét tâm linh nhiều hơn đó là bài "Món quà của Thượng đế". Tôi muốn viết về Chúa nhiều hơn nhưng sao mà khó quá. . . Tuy nhiên, cũng như bao nhiêu khó khăn khác, Chúa đã dẫn tôi đi một cách âm thầm mà chỉ khi đến đích tôi mới hay Người đang ở bên tôi. Lần này cũng vậy, khi tôi viết bài thơ "Dù bước đi trong thung lũng tối. . ." tôi mới nhận ra một cách rõ ràng rằng Chúa đã dẫn tôi đi vào lối thơ của Ngài và bây giờ Người đang cầm tay tôi viết. Đó là một quá trình tôi muốn chia sẻ cùng những người có tâm huyết với thơ ca Công giáo Việt Nam.

Vào khoảng cuối năm 2004, sau khi hoàn thành course đầu tiên mà tôi học theo chương trình đào tạo từ xa của Hadley School for the Blind (the course "English skills I" tôi viết thư cảm ơn giáo viên của tôi và bảo với cô ấy tôi rất thích làm thơ, bao giờ my English khá tôi sẽ dịch một bài thơ của tôi sang tiếng Anh tặng cho cô ấy. Không ngờ Angie viết thư trả lời tôi, trong đó cô cho biết cô đã giúp tôi đăng ký vào học course "Elements of poetry". Tôi rất hoảng không biết làm sao vì tiếng Anh tôi viết còn sai chét bét nói chi đến đọc hiểu và viết những bài thơ bằng tiếng Anh, cái mà tôi còn chưa đọc qua bao giờ. Từ chối thì sợ phụ lòng người giáo viên tốt bụng; và tôi gần như bị bắt buộc học course này vì cuối cùng một Phần của bộ sách "Elements of Poetry" in chữ nổi đã được gởi đến tận nhà. Thậm chí tôi không có tiền để gởi trả thùng sách ấy cho Hadley School. Ở Mỹ có chính sách miễn bưu phí cho người mù nhưng Việt Nam thì không. Trong thời gian này tôi đăng ký thêm hai course học song song với Poetry để hỗ trợ cho vốn tiếng Anh ít ỏi của mình. Đó là "Punctuation" và "Word studying: Spelling". Trừ những ngày tháng đau yếu nằm bẹp giường hay những ngày mải mê Dominoes với mấy người bạn mù, tôi cứ lẽo đẽo với Poetry.





Khi thì đau ốm nằm cả tháng trời, khi thì chờ đợt sách gởi đến mất gần ba tháng. . . Cuối cùng, vào giữa tháng 3/2007 tôi cũng hoàn thành the course "Elements of Poetry". Trước đó, một người bạn của bố tôi cho tôi địa chỉ Dunglac.net, và tôi tình cờ đọc được lá thư kêu gọi tham gia Đồng Xanh Thơ của anh Cao Huy Hoàng trên website này và đã mạnh dạn gởi đi bài thơ "Món quà của Thượng đế". Sau đó là bài "Cô gái mù với ly cafe trắng". Khi anh Hoàng khuyến khích tôi tiếp tục gởi bài, tôi đâu còn bài nào để gởi, những bài tôi đang có thì không phù hợp với Đồng Xanh Thơ. Tôi chợt nghĩ về hình ảnh đã lưu trong tâm trí tôi một cách rất sâu đậm, đó là ánh mắt của Chúa Giêsu. Ánh mắt mà tôi đã từng được nhìn thấy cách đây hơn hai chục năm qua sự thể hiện của một họa sĩ kỳ tài. Ánh mắt ấy đã thôi thúc tôi ngồi vào Computer và cứ thế ngón tay tôi gõ liên tục trên bàn phím những ý tưởng mà tôi đã chất chứa về ánh mắt ấy trong những năm đầu tôi làm quen với bóng tối. Sau khi hoàn thành bài thơ, tôi đọc đi đọc lại nhiều lần và quyết định đặt cho bài thơ này tựa đề là "Hai nghìn năm vẫn đợi". Đây là bài thơ đạo đầu tiên tôi viết sau khi học xong những bài học về thơ ca của Mỹ. Và đến lúc này tôi có thể khẳng định chính "Elemnets of Poetry" đã giúp tôi viết những bài thơ có mang nét tâm linh dễ dàng hơn. . . Tôi có thể viết về Chúa, nói với Chúa bất cứ lúc nào qua những vần thơ vụn vặt của mình.

Căn phòng nhỏ của tôi dường như chứa đầy những vần thơ, mỗi khi xuất hiện trong đầu một ý tưởng nào đó tôi cho là đẹp tôi liền vội vã save vào computer, hễ có thời gian rảnh rỗi tôi sẽ lấy ra gọt dũa chúng thành những bài thơ mới. Có những bài lúc đầu tôi gõ lách cách trên bàn phím vài ý tưởng rời rạc, không có chủ đích; thế nhưng khi viết xong những bài thơ ấy lại mang những ý nghĩa tích cực như bài "Hoa tình yêu," "Khát vọng," "Tìm về đất hứa." Đặc biệt, bài thơ "Dù bước đi trong thung lũng tối. . .", thoạt đầu, tôi chỉ có ý định viết theo đúng cấu trúc của anh Hồ Văn Nhu trong bài thơ "Đứng bên em" để đáp lại tình cảm sâu sắc mà anh đã dành cho tôi. Tôi định đối câu, đối từ, hoặc đối nghĩa mà nói cho anh yên tâm là tôi không PHẢI gánh chịu MỘT cách nặng nề như anh nghĩ; song, vì đi theo cấu trúc của anh đã khiến cho bài thơ tôi đang viết trở nên rất kỳ cục chẳng ra làm sao cả. Để cho bài thơ có ý tưởng rõ ràng và khúc chiết tôi phải sửa chữa nhiều câu, không ngờ khi đọc lại tôi thấy tự nhiên mình đã khẳng định một niềm xác tín như trong bài Thánh Vịnh của người Do Thái xưa: "Dù bước đi trong thung lũng tối, tôi không lo mắc nạn, vì Chúa ở cùng tôi. . ." Một điều ngẫu nhiên nữa là trong bài thơ của tôi có xuất hiện câu "Khơi nguồn Thánh thi," bài thơ đã nói lên lòng tri ân Thiên Chúa, một kiểu đặc trưng trong nhiều bài Thánh Vịnh. Qua lòng tri ân tôi gởi gắm một lời cảm ơn đến người bạn của tôi, điều mà tôi đang định làm.


Khi tôi viết bài thơ "Lương tâm và giải lụa", tôi chỉ định ví von con người của tôi yếu đuối và hay buông thả như một giải lụa. Không ngờ sau khi đã đưa ra một loạt những hình ảnh về gỉai lụa ấy, tôi càng nhận ra con người mình xấu xa hơn mình tưởng và nhận ra Chúa đã tha thứ cho mình nhiều hơn mình đã tưởng. Và hôm ấy cũng chính là ngày tôn kính Lòng Chúa thương xót, thế là tôi có được hình ảnh về một Biển Hồ Thương Xót thật là xúc động và tôi đưa ngay vào câu thơ kế tiếp của mình. . .

Bây giờ thì không thể dừng lại nữa, tôi đã viết đến đây, bạn có thể thấy Chúa dắt tôi đi vào lối thơ như thế nào. Bạn cũng thấy được Ngài đang cầm tay tôi viết ra sao. Rõ ràng là Elements of Poetry giúp tôi dễ dàng viết những bài thơ tâm linh, chủ đề mà trước đó tôi đã thực hiện một cách rất khó khăn . Nhưng tôi thấy tôi học được American Poetry là do ý Chúa muốn và do Chúa mở trí cho tôi hiểu được những bài học và những bài mẫu của các nhà thơ nước ngoài để giờ đây tôi áp dụng cho riêng mình. Chúa cũng đã ban cho tôi những trải nghiệm và những cảm xúc là những cái tôi cần để có thể sáng tác. Khi nhận ra rằng Chúa đã trở thành nguồn thi hứng cho mình, tôi thử làm một bài thơ tình theo kiểu như trước đây tôi đã làm; sau khi hoàn thành tôi cố sửa đi sửa lại, đọc đi đọc lại vẫn thấy nó vô vị và gượng ép đến mức tôi không thèm lưu nó lại trong computer nữa.

Ngày nào tôi bận rộn việc học hoặc sinh hoạt vui chơi đâu đó với bạn bè thì tôi tạm gác việc viết thơ của tôi lại. Ngày nào rảnh tôi đắm chìm vào nguồn ngẫu hứng và cứ gõ lách cách trên bàn phím đuổi theo những ý tưởng đang tuôn ra như suối trong đầu tôi. Tôi thực sự rất bận rộn, tôi biết nói lên điều này chắc có nhiều người cười lắm. Nhưng quả thật tôi rất bận, thậm chí tôi phải tranh thủ thời gian gọi điện thoại cho một người nào đó trong lúc tôi ngồi chờ computer khởi động. Có khi tôi vật lộn với computer suốt cả tháng trời để mày mò cách thức làm sao thâu âm giọng nói vào computer. Tôi đã mất gần 3 tháng trời mới thực hiện xong 2 đĩa CD của riêng mình, trong đó tôi ghi lại giọng tôi đọc những bài thơ của mình để tặng cho mấy người bạn bại liệt khát khao nghe về Chúa. Một trong những người bạn ấy là anh Phát, anh (43 tuổi) là một người mù và bại liệt đã gần 3 năm nay. Gặp tôi, vợ anh ấy bảo: Anh Phát nghe đĩa của chị suốt ngày và cứ khen hoài, mấy mẹ con em cũng nghe và thích lắm. Tôi cảm thấy những vất vả, những giọt mồ hôi đổ ra vì sự kiên trì lập đi lập lại nhiều lần một đoạn thâu âm của tôi tan biến hết vì tôi đã làm cho một người bạn, một người đang đau đớn gần như nằm chờ chết có được niềm vui. Người nghe không biết tôi đã phải trải qua những gì khi tôi không có một phòng thu âm đúng nghĩa lại ở trong một xóm lao động với đầy tiếng máy tiện máy rèn ban ngày, tiếng chó sủa, tiếng còi xe ban đêm và tiếng gà gáy sáng sớm. . .


Tôi muốn làm thơ và đọc cho những người bạn đang nằm trên giường bệnh có thể nghe một cô gái mù thì thầm nói về tình yêu của Chúa, về những vẻ đẹp của cuộc sống chung quanh. Tôi thường viết về những người bạn khuyết tật mà tôi quen biết, về niềm tin của họ, về những bất hạnh, những nỗ lực vượt qua khổ đau của họ cho Chúa nghe. . .


Có thể nói Chúa Giêsu và những mảnh đời bất hạnh đã trở thành nguồn thi hứng dồi dào cho tôi. Tôi đang đi cùng với Giêsu trong một cuộc phiêu lưu đầy thú vị, dĩ nhiên là chúng tôi cùng trải qua những khó khăn vui buồn sướng khổ của cuộc phiêu lưu ấy.



6. 4. 2008
Vũ Thủy

Tuesday, April 20, 2010


Bình minh có Chúa.

Ngoài trời chim hót vang vang,
Bình minh thức giấc chói chang nắng vàng.
Tạ ơn Thiên Chúa thương ban,
Biết bao ân phước bình an xác hồn.
Hừng đông mãi tới hoàng hôn,
Dâng hồn, dâng xác, dâng công việc làm.
Cho con đừng có phàn nàn,
Những điều trái ý, gian nan, nhọc nhằn.
Thật lòng thống hối ăn năn,
Lỗi phạm, sai trái tháng năm rất nhiều.
Siêng năng nguyện ngắm sớm chiều,
Sống trong tình Chúa mọi điều phó dâng.
 

Cao Thanh.





Nước Mắt Mẹ Thiên Chúa


Nhìn giọt lệ long lanh
Khóe mắt Mẹ sắp trào
Hồn con đây run rẩy
Làm sao để ủi an?

Lòng con thật hẹp hòi
Ích kỷ vì bản thân
Bất công vì dục vọng
Tàn bạo vì lợi danh.

Nhìn thế giới đảo điên
Chém giết nhau liên miên
Nhân danh Thần Công Lý
Hay Danh Vọng Uy Quyền.

Nhìn hàng triệu trẻ thơ
Sống cuộc đời bơ vơ,
Không cơm ăn áo mặc
Con đây vẫn làm ngơ.

Kìa động đất, sóng thần,
Núi lửa, bụi dâng cao
Nhà tan, người chết thảm
Rên siết tận Trời xanh!

Vì tội lỗi loài người
Sóng gió xảy khắp nơi
Hại bao người vô tội,
Chính con đã góp phần.


Lê Nguyễn

Monday, April 19, 2010




Lên lão


Mới đây mà đã sáu bó rồi,
Anh em bè bạn tới nhà tôi,
Nhâm nhi dăm chén mừng cho tớ,
Từ nay lên lão nghỉ ngơi thôi.

Sáu mươi ngày trước chống gậy rồi,
Bây giờ sáu bó khỏe như voi,
Rong chơi đây đó còn hăng lắm!
Giung giăng dung dẻ khắp mọi nơi.

Chắc phải mua thêm cặp kính mầu,
Ung dung ngày tháng vác cần câu,
Xì-gà khói thuốc bay trong nắng,
Đêm đêm thơ thẩn dưới trời trăng.

Chúa thương ban sức lúc tuổi già,
Đi theo đường lối của Thánh Gia,
Nêu gương đạo đức cho con cháu,
An vui hạnh phúc tháng ngày qua.
CT




CHIỀU VỀ KHẤN MẸ

Con trông lên Mẹ lúc chiều tà,
Lòng con mến Mẹ ôi thiết tha.
Tội con chất ngất xin thương xót.
Đường trần gai góc mau giúp qua.

Tình Mẹ thương con rộng hải hà,
Ủi an nâng đỡ tháng năm qua,
Hồn con non yếu xin nâng đỡ,
Ban ơn trợ giúp qua chước ma.

Con dâng lên Mẹ chuỗi Mân Côi.
Như muôn hoa dại chốn núi đồi,
Cầu cho nhân thế mau thống hối,
Thành tâm thờ kính Chúa Ba Ngôi.


CT





Mây Gió
Tình mình không thể rời xa,
Như hình với bóng, như ta với mình.
Rạng ngời trong ánh bình minh,
Anh như nắng ấm, em xinh mây hồng.
Những khi trời nổi mưa giông,
Gió mây quấn quít quyết không xa dời.
An nguy dẫu đến cho đời,
Mây luôn theo gió đời đời có nhau!


CT





Chiều buồn ngồi ngóng người xa
Người không tha thiết bỏ ta đi rồi!
Lòng buồn chợt thấy đơn côi
Không gian tím ngắt, mây trôi phương nào?
Người ơi, người ở nơi nao
Có hay giọt lệ tuôn trào vì ai!
Mong sao vào buổi ban mai
Cơn mê sực tỉnh nhớ ai người về
Cho nhau trọn vẹn câu thề
Trọn tình trọn nghĩa phu thê một đời
Người ơi hãy nhớ lấy lời
Anh yêu em mãi ngàn đời vẫn yêu.


viphương


(viphương viết thay cô chó đang ngồi ngoài đường buồn vời vợi đang trông chờ, thấy tội nghiệp và thương con chó quá nên làm bài thơ buổn gửi đến quý anh chị để cùng buồn nhen.)

Sunday, April 18, 2010

VIẾT CHO NHAU




VIẾT CHO NHAU
Ta viết cho nhau những vần thơ chân thật
Những bản tình ca cay đắng lẫn ngọt ngào
Dòng tâm sự cứ trào lên môi miệng. . .
Ta viết cho nhau khi ta còn rất trẻ
Ta viết cho nhau khi tuổi đã xế chiều
Như cánh diều gởi hồn trong tiếng sáo
Ta gởi hồn vào thao thức của “Giê-su. . .
Ánh trăng thanh không thu mình vào góc tối
Tiếng sóng biển lúc dữ dội, lúc ì ầm
Ngòi bút nhỏ Chúa cầm tay ta viết
Viết cả khi trăng khuyết, sóng rời bờ. . .
Ta viết cho nhau những điều kỳ diệu
Viết những điều đau khổ lẫn thương tâm
Ta cứ viết để đừng quên mình đang sống!


18/4/2010
Vũ Thủy






TUỔI ĐỜI

Tuổi đời chồng chất cao.
Nước mắt có tuôn trào
Chúa luôn thương chúc phúc
Đời sống đẹp biết bao!

Tương lai dẫu thế nào
Cuộc sống có đảo chao!
Vững tin vào Thiên Chúa
Niềm vui sẽ ngọt ngào!

Ơn Chúa quá lớn lao
Biết cảm tạ thế nào
Những ân tình của Chúa
Vì yêu, Ngài ban trao.

Hồng ân thật dồi dào
Cho con đừng lãng xao!
Đời con thuộc về Chúa
Ôi hạnh phúc dường bao!

viphương 2010






Tuổi Già
Tuổi về Già
Bản tình ca
Ngày xưa ấy
Chợt bay xa!

Tuổi về già
Giọt lệ sa
không gian tối
Bớt mặn mà!

Tuổi về già
Tình phôi pha
Cô đơn sống
Ngày tháng qua!

Bổng một ngày
Trái tim ta
Bừng sức sống
Ta gặp ta!


viphương 2010





Tuổi già 1

Mùa xuân đến, nước xuôi êm ả
Cuốn tuổi đời lặng lẽ trôi theo
Hoa anh đào rụng rơi lả tả,
Đời sao giống quá đóa hoa tàn.



Tuổi già 2

Nhìn gương ta thấy hãy còn xuân
Làn da nhăn nhúm có son phấn
Tóc đầu bạc trắng sẵn thuốc tiên
Vải vóc lụa là không hề thiếu.

Nhìn ta, ai dám bảo ta già!
Thân bảy mươi, tâm còn trẻ chán!
Cuối tuần, lăng xăng bạn với bè,
Ăn nhậu vui chơi, cười hể hả.

Nhìn ta, ai dám bảo ta già!
Một ngày thêm, một ngày ân thưởng
Không lãng phí, vẫn cứ chơi đùa
Tạ ơn Trời, niềm vui được hưởng.

Nhìn ta, ai dám bảo ta già!
Mây mưa bão táp coi như pha!



Thân tặng Cụ Lý Bà và viphương
Cụ Lý


CẦU NGÀI THƯƠNG

Hôm nay con đến nhà Chầu
Quỳ đây bên Chúa con cầu Ngài thương
Chúa ơi, bao nỗi chán chường
Tâm sự với Chúa, Ngài thương nỗi lòng
Đời con nhiều nỗi long đong
Điêu linh khốn khổ khó hòng thoát qua
Gục đầu cầu khấn cùng Cha
Xin Cha thương xót, thứ tha tội đời
Bình an con thiếu Cha ơi
Giúp con khiêm tốn sống đời an vui
Giúp con chia sẻ ngọt bùi
Biết đem tình Chúa cho người anh em.
Cha ơi, con thật yếu hèn
Xin cho con được như men giữa đời
Con yêu Cha lắm Cha ơi
Con xin ước nguyện một đời yêu Cha.


viphương 2010



CHÚA ĐÁP LỜI

Con là con gái của Ta
Ta thường chăm sóc như hoa trong vườn
Mỗi khi con gặp u buồn
Lòng Ta cũng một nỗi buồn với con
Dù cho nước chảy đá mòn
Tình Ta cuồn cuộn sắt son tháng ngày
Ta ban mạch suối tràn đầy
Nguồn ơn cứu độ từ cây thập hình
Đời con rồi có điêu linh
Ngước nhìn thập tự an bình mà đi.

Vũ Thủy

Friday, April 16, 2010



HỎI MÂY
Ưu tư em hỏi mây
Không buồn sao mây bay?
Mây thì thầm trong gió
Bay mà sầu không khuây!

Ưu tư em hỏi mây
Ai xui người đổi thay
Ra đi không quay lại
Em đã làm gì sai?

Ưu tư em hỏi mây
Không uống có sẽ say?
Để về trong giấc mộng
Thuở nào tay trong tay

Ưu tư em hỏi mây
Cơn mưa nào qua đây
Thoảng chút hương tình cũ
Làm môi mắt chợt cay…


Thơ Trịnh Tây Ninh
April 2010




ANH LUÔN BẢO

Anh luôn bảo anh thương
Cuộc sống cỏi vô thường
Nay còn mai TA mất
Biết đâu trước mà lường!

Anh luôn bảo anh thương
Người anh yêu bé nhỏ
Cuộc đời bao gian khó
Anh đâu dám xem thường

Cám ơn anh đã thương
Ủi an khi chán chường
Cho nhau lời dịu ngọt
Anh, nơi em tựa nương!

Cám ơn anh đã thương
Vất vã bao đêm trường
Cho em hơi thở ấm
Anh, người em yêu thương!


Anh luôn bảo anh thương
Người anh yêu hiền thục
Lòng anh luôn thôi thúc
Anh phải sống kiên cường!

Anh luôn bảo yêu thương
Tình yêu là thiên đường
Là niềm vui, lẽ sống
Hạnh phúc đôi uyên ương!

viphuong 2010

HỌC LÀM DẤU

Bình minh trong trẻo
Chim hót líu lo
Chúng khoe giọng hát
Chúa Trời ban cho.

Bé chưa biết hát
Chỉ mới biết cười
Khoe hàm răng sữa
Bình minh sáng ngời.

Nụ cười của Chúa
Là ánh ban mai
Ngự trên mái nhà
Tỏa vầng nắng ấm.

“Rích, rích! Rích, rích!”
Nhảy nhót trên cây
Chim được chúc phúc
Líu lo gọn bầy.

Bé ơi mau dậy
Đón Chúa vào lòng
Tay phải bé đâu
Ta làm dấu nhé!

13/4/2010
Hoa Mặt Trời



MÂY VÀ GIÓ

Gió bay về phương xa
Mây lơ lửng đợi chờ
Từng hạt mưa rơi nhẹ
Hồn mây bổng dại khờ!

Mong Gió về bên Mây
Cho tim mây đong dầy
Diù nhau bay lã lưót
Gió ơi đừng xa mây!

Gió ơi! trở về ngay
Mây chờ mong từng ngày
Mây hồng không có gió
Lặng yên kiếp tù đày!

Đừng để mây đơn côi
Bên nhau trên đỉnh đồi
Tung bay hồn ngụp lặn
Hạnh phúc ta có đôi!


viphương 2010